Phong trào Olympic hiện đại lấy ý tưởng từ hội thể thao có từ thời Hy Lạp cổ đại. Kỳ thế vận hội đầu tiên được tổ chức tại nơi khởi nguồn của nó năm 1896. Đến năm 1900 môn bắn cung được đưa vào nội dung thi đấu tại Olympic. Từ những kỳ Olympic đầu tiên cho đến ngày nay, bắn cung đã thay đổi rất nhiều. Ban đầu cung thi đấu là longbow và mũi tên gỗ. Từ bao giờ người ta thêm thước ngắm vào? Từ bao giờ người ta thêm chống rung vào? Từ bao giờ người ta dùng kỹ thuật drop bow ?( nghĩa là không nắm chặt cán cung mà chỉ tỳ tay vào báng cung thôi). Qua video này các bạn sẽ được tóm tắt quá trình cung, tên cũng như kỹ thuật bắn cung đã phát triển như thế nào từ năm 1924 cho đến hiện nay.
Năm 1924. Cung thủ dùng cung longbow với mũi tên gỗ đuôi feather to và dài, với cách kéo dây split finger và điểm neo ở cằm.
Năm 1937. Form và dụng cụ cũng tương tự như năm trước, ở ảnh này chúng ta nhìn rõ cây cung có bản to và là kết cấu nhiều lớp gỗ dán với nhau chứ không phải là cung đẽo từ nguyên một súc gỗ như thời phong kiến. Hồi đó người ta đeo quiver khác với ngày nay.
Thời kỳ 1950, cung thi đấu vẫn là longbow chiếm chủ đạo,longbow thời kỳ này bản rất nhỏ.
Ở ảnh này, ta thấy một nữ cung thủ có cách cài tên khác thường, mũi tên ở bên phải cây cung chứ không phải là bên trái như cách thông thường.
Mũi tên ở thời kỳ này đã chuyển từ gỗ sang nhôm như ta thấy thân tên nhỏ hơn, feather cũng nhỏ hơn.
Nhưng đã thấy xuất hiện cung recurve với tay cầm có cửa sổ và cánh cung kết cấu composite lõi gỗ và mặt ngoài sợi thủy tinh. Phát minh mới của người Mỹ đã tạo ra cuộc cách mạng trong lịch sử bắn cung hiện đại.
Bia bắn thời kỳ này chúng ta thấy điểm số còn rất khiêm tốn, trúng vào bia là tốt lắm rồi.
Đến năm 1957, cung recuve với tay cầm có cửa số đã chiếm đa số.
Theo video tư liệu cho thấy nữ cung thủ này đã áp dụng kỹ thuật “ drop bow” - nghĩa là chỉ ty tay vào riser thay vì nắm chặt tay cầm báng cung. Sau khi bắn cây cung rơi xuống và chị lấy tay chụp lấy cánh cung lại.
Cung thủ này áp dụng " swing bow" anh ta tỳ nhẹ tay vào riser, sau khi bắn xong xoay cổ tay cho cây cung rơi ra theo quán tính - Nhưng anh ta vẫn giữ riser bằng cách nắm nhẹ bằng ngón tay chứ không để cung rơi như nữ cung thủ trước. Trong khi đó số đông vẫn cầm cung như cách truyền thống.
Năm 1961. Thời kỳ cung recurve hiện đại lên ngôi. Đặc điểm của loại cung thi đấu lúc đó là tay cầm gỗ, cung dài nguyên cây và chưa có thêm phụ kiện gì. Nhưng đến đây kỹ thuật " tỳ tay- thả cung" đã trở nên phổ biến và cung thủ sử dụng sợi dây buộc quanh riser để cung không rơi xuống đất sau khi thả dây cung.
Năm 1970. Vẫn là cung recurve tay cầm gỗ nguyên cây, nhưng ta thấy đã có thước ngắm loại nhỏ gắn trên cửa sổ, plunger, và thanh chống rung ngắn đã được sử dụng.
Năm 1973, thước ngắm dài tương tự như ngày nay đã được dùng cùng với thanh chống rung dài dạng đơn. Tuy nhiên tay cầm vẫn là gỗ và cung recurve dài nguyên cây.
Tay cầm gỗ ở hình này có cửa sổ rất mỏng, cho phép điều chỉnh center shoot dễ dàng.
Anh này sử dụng cung có tay cầm rất ít gặp, gọi là C grip.
Năm 1980, ta thấy cung lúc này là loại take down chứ không phải là nguyên cây như trước nữa. thêm vào đó tay cầm kim loại thay thế cho tay cầm gỗ và thanh V bar đã được gắn thêm vào thanh chống rung
Đến đây kỹ thuật cũng như dụng cụ thi đấu rất tương tự như hiện tại.
Nguồn: trích dẫn từ clip của Nusensei- HLV bắn cung Australia
Biên tập bởi Cung Thủ
Năm 1924. Cung thủ dùng cung longbow với mũi tên gỗ đuôi feather to và dài, với cách kéo dây split finger và điểm neo ở cằm.
Năm 1937. Form và dụng cụ cũng tương tự như năm trước, ở ảnh này chúng ta nhìn rõ cây cung có bản to và là kết cấu nhiều lớp gỗ dán với nhau chứ không phải là cung đẽo từ nguyên một súc gỗ như thời phong kiến. Hồi đó người ta đeo quiver khác với ngày nay.
Thời kỳ 1950, cung thi đấu vẫn là longbow chiếm chủ đạo,longbow thời kỳ này bản rất nhỏ.
Ở ảnh này, ta thấy một nữ cung thủ có cách cài tên khác thường, mũi tên ở bên phải cây cung chứ không phải là bên trái như cách thông thường.
Mũi tên ở thời kỳ này đã chuyển từ gỗ sang nhôm như ta thấy thân tên nhỏ hơn, feather cũng nhỏ hơn.
Nhưng đã thấy xuất hiện cung recurve với tay cầm có cửa sổ và cánh cung kết cấu composite lõi gỗ và mặt ngoài sợi thủy tinh. Phát minh mới của người Mỹ đã tạo ra cuộc cách mạng trong lịch sử bắn cung hiện đại.
Bia bắn thời kỳ này chúng ta thấy điểm số còn rất khiêm tốn, trúng vào bia là tốt lắm rồi.
Đến năm 1957, cung recuve với tay cầm có cửa số đã chiếm đa số.
Theo video tư liệu cho thấy nữ cung thủ này đã áp dụng kỹ thuật “ drop bow” - nghĩa là chỉ ty tay vào riser thay vì nắm chặt tay cầm báng cung. Sau khi bắn cây cung rơi xuống và chị lấy tay chụp lấy cánh cung lại.
Cung thủ này áp dụng " swing bow" anh ta tỳ nhẹ tay vào riser, sau khi bắn xong xoay cổ tay cho cây cung rơi ra theo quán tính - Nhưng anh ta vẫn giữ riser bằng cách nắm nhẹ bằng ngón tay chứ không để cung rơi như nữ cung thủ trước. Trong khi đó số đông vẫn cầm cung như cách truyền thống.
Năm 1961. Thời kỳ cung recurve hiện đại lên ngôi. Đặc điểm của loại cung thi đấu lúc đó là tay cầm gỗ, cung dài nguyên cây và chưa có thêm phụ kiện gì. Nhưng đến đây kỹ thuật " tỳ tay- thả cung" đã trở nên phổ biến và cung thủ sử dụng sợi dây buộc quanh riser để cung không rơi xuống đất sau khi thả dây cung.
Năm 1970. Vẫn là cung recurve tay cầm gỗ nguyên cây, nhưng ta thấy đã có thước ngắm loại nhỏ gắn trên cửa sổ, plunger, và thanh chống rung ngắn đã được sử dụng.
Năm 1973, thước ngắm dài tương tự như ngày nay đã được dùng cùng với thanh chống rung dài dạng đơn. Tuy nhiên tay cầm vẫn là gỗ và cung recurve dài nguyên cây.
Tay cầm gỗ ở hình này có cửa sổ rất mỏng, cho phép điều chỉnh center shoot dễ dàng.
Anh này sử dụng cung có tay cầm rất ít gặp, gọi là C grip.
Năm 1980, ta thấy cung lúc này là loại take down chứ không phải là nguyên cây như trước nữa. thêm vào đó tay cầm kim loại thay thế cho tay cầm gỗ và thanh V bar đã được gắn thêm vào thanh chống rung
Đến đây kỹ thuật cũng như dụng cụ thi đấu rất tương tự như hiện tại.
Nguồn: trích dẫn từ clip của Nusensei- HLV bắn cung Australia
Biên tập bởi Cung Thủ
Last edited: